Bất chợt một ngày ta ko kn` pk khóc
Lệ chẳng rơi trên những phím dương trần
Một ngày ta chẳng kn` la` ta nữa
Gom lá một thời thả rớt cả mùa xuân
Bất chợt một ngày ta ko kn` pk khóc
Người có buồn bởi đổi thay trog ta
Như mùa đong ko bao giờ đến nữa
Ừ .. và ta sẽ chẳng khóc bao giờ
Chợt một ngày ai nhìn ta câm lặng
Người có tin trong đáy mắt ta cười
Với những mất mát dù nhiều hơn thế nữa
Và cho dù ai đó đã rời xa...
Ta ko khóc như mùa đông ko khóc
Có ai mang những nỗi nhớ một thời
Ta ko khóc nghĩa là ta đã mất
[...]
Trái tim kia ... [ vẫn mãi nhớ đến] người...