Câu hỏi khó
Tôi gặp chị Hà lần đầu tiên khi tôi vào lớp 9. Chị là bạn của anh, cùng lớp. Chị Hà xinh và hay cười, chị cũng quý tôi. Mỗi lần anh đưa tôi từ trường về nhà, chị sẽ đi song song vs chúng tôi. Tóc chị đen, dài và mượt như tơ, trong khi tóc tôi ngắn ngủn, khô cứng. Tôi hay nhìn tóc chị Hà bay trong gió... thật đẹp...
Anh bắt đầu hay hỏi tôi về chị ấy. Anh hỏi tôi nghĩ ntn về chị. Đó là lần đầu tiên bởi anh chưa bao giờ hói tôi về bất cứ cô gái nào. Tôi đáp cụt lủn:
- Em thấy chị Hà xinh, tóc đẹp.
- Gì nữa?
- Chị Hà cười duyên.
- Uhm thế em thấy anh vs chị ấy có hợp nhau k?
Tôi chưa bao giờ nghĩ về tình cảm của tôi giành cho anh. Nó gần gũi và đặc biệt đến độ tôi chưa bao giờ thử định nghĩa về nó... Cho đến khi tôi gặp chị Hà... và nhận ra giữa anh và chị ấy đã tồn tại một điều j` đó rất lạ. Im lặng nhưng rất ngọt ngào. Khi chị ấy nhìn anh, dường như mọi thứ xung quanh k kn` tồn tại. Nó giống vs ánh mắt tôi khi nhìn anh...
Tôi muốn anh mãi mãi là anh của tôi, kn` tôi cũng mãi mãi là em của anh. Nhưng chúng tôi đã k kn` bên nhau vô tư và hồn nhiên như trước đc nữa rồi. Hay đúng hơn, tôi đã k kn` nghĩ về anh vô tư như trước nữa. Nghĩ đến đó, tôithấy sống mũi cay cay. Tôi quay vội đị để thốt lên một cách nhấm nhẳng:
- K.
Những kn đường và những cây cầu
Giờ thì tôi và anh đều hiểu rằng k kn đường nào nối dài bất tận mà chỉ có chúng ta tưởng rằng chúng bất tận mà thôi. Và cũng chẳng có chân trời nào cuối mỗi kn đường, mà chỉ có ngõ cụt, hoặc tốt hơn là một dòng sông...
Chị Hà luôn thik những cây cầu. Những cây cầu có đoạn lên cao và xuống thấp, k quá dài và cũng k quá xa xôi. Khi đứng trên cầu, mọi thứ đều trở nên đẹp đẽ. Những cây cầu luôn có 1 điểm nhấn đặc biệt. Những cây cầu k nhàm chán như những kn đường...
Ngày anh nói anh thjk chị Hà, tôi đã biết có những thứ k bao giờ có thể trở lại. Như tình cảm trong sáng đầy hồn nhiên dành cho ai đó..
Đôi khi tôi hay ví tình cảm của mình vs những kn đường, bằng phẳng và xa xôi.
Từ ngày quen chị Hà tôi cũng hay nghĩ về những cây cầu. Có thể những cây cầu đặc biệt hơn những kn đường, cao hơn, lơ lửng hơn, cho ta ccảm giác bồng bềnh như đg bay..
Nhưng,
Cầu dù dài đến mấy cũng ngắn hơn đường.
Cầu bắt đầu và kết thúc mau chóng, cồn đường là nối dài mãi mãi
Ko có đường, ko thể đến vs cầu
Và cầu cũng là để dẫn đến đường mà thôi...
Tình cảm tôi dành cho anh ko có đoạn lên cao và xuống thấp, nó mãi mênh mông, bình yên và tít tắp... như những kn đường...