Class 98 NTP Hue [2k7 - 2k11]
Đăng nhập để cùng tham gia nào !!!
Class 98 NTP Hue [2k7 - 2k11]
Đăng nhập để cùng tham gia nào !!!
Class 98 NTP Hue [2k7 - 2k11]
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Class 98 NTP Hue [2k7 - 2k11]

Walk beside you!!!
 
Trang ChínhTrang Chính  Bông hoa cok màu của cỏ <ko pải mềnh vk, nhưg thấy hay hay> Empty  GalleryGallery  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

 

 Bông hoa cok màu của cỏ <ko pải mềnh vk, nhưg thấy hay hay>

Go down 
2 posters
Tác giảThông điệp
akira_050996
Con nít hôi sữa
Con nít hôi sữa
akira_050996


Tổng số bài gửi : 80
Points : 260
Reputation : 0
Join date : 22/05/2011
Age : 27
Đến từ : x8

Bông hoa cok màu của cỏ <ko pải mềnh vk, nhưg thấy hay hay> Empty
Bài gửiTiêu đề: Bông hoa cok màu của cỏ <ko pải mềnh vk, nhưg thấy hay hay>   Bông hoa cok màu của cỏ <ko pải mềnh vk, nhưg thấy hay hay> EmptyThu Jun 30, 2011 7:24 pm

Nhi có một tuổi thơ rất đặc biệt,của ba người nó anh Thanh và hắn.

Anh Thanh là mối tình đầu của nó.Nó yêu làm sao cái khoảng lặng bên anh và cây dương cầm trong gian phòng rộng.Nhi từng ngồi hàng giờ liền ngắm ngón tay anh lướt trên bàn phím,rồi có lúc ngủ quên,mơ cả giấc mơ về hoàng tử và vịt nhỏ...

Còn hắn-thằng nhóc hàng xóm gầy gò,tóc vàng hoe vì cháy nắng nhưng khuôn mặt công tử đẹp như mặt con gái-lại là người đầu tiên tỏ tình với nó.

-Tui thích Nhi.Làm bạn gái tui nha!

-Không!Nhi hét lên rồi sập cửa đi thẳng vào nhà,nghĩ thằng bạn thân sao mà đùa dai.Từ đó tới h nó vẫn ko hiểu tại sao 1 kẻ ngày thường cứ hay chọc phá mình lại nói ra những lời như thế...

Đó là chuyện cũ.Mà con nít thường chẳng bận tâm về điều gì lâu,giống như nó dường như quên hẳn về chị Vân,chị họ nó,người yêu của anh Thanh.Còn hắn,hình như cũng đã quên việc từng thích nó...

Tuổi thơ giống quả bong bóng tròn,bay bổng ở miền ký ức xa xăm nào đó.

***

Một chiều,Nhi đang dọn dẹp mấy chậu xương rồng trên ban công để thay bằng hai chậu tường vi mới mua thì hắn tới .Vẫn áo pull trắng và quần kaki túi hộp màu kem nhạt,tai lủng lẳng earphone,còn sau lưng lù lù cái balô to sụ,hắn ngước lên nhìn nó,hai mắt nheo nheo vì nắng:

-Đang làm gì thế?

-Tui làm gì kệ tui,mắc mớ gì ông hỏi?Nó hứ 1 tiếng rồi quay ngoắt,bước vào trong nhà.

Nhưng hắn đã tự đẩy cổng đi vào.Đúng cách làm của những kẻ đáng ghét tự tiện.

-Nhanh nhanh lên,không có rảnh chờ đâu!

Nó bắt đầu lục lọi tủ quần áo.Không biết anh Thánh thích con gái ăn mặc như thế nào nhỉ?Nó nhớ chị Vân có 1 chiếc váy màu tím nhạt mà anh từng hết lời khen.

Hồi ấy,nó đã nài nỉ mẹ mua một cái hệt như thế nhưng chưa có dịp mặc.Nó lôi chiếc váy ra ướm vào người.Sau ba năm,đến h mới có thứ gì đó của chị Vân thật sự vừa với nó.Thay đồ,thoa một ít son bóng,xõa mái tóc dài,nó xoay 1 vòng trước gương.Hơi vướng víu nhưng chắc là anh Thanh sẽ thích.

-Bị sao mà mặc đồ này,đâu phải kiểu của Nhi?

Nó gượng đến mức chỉ muốn chui xuống đất.Nhưng cố phớt lờ leo lên sau xe:

-Lo chạy cho mau đi!Đừng để anh Thanh chờ lâu.

Anh hẹn 2 đứa nhân "dịp quan trọng",và một "chuyện đặc biệt".Anh hứa sẽ làm Nhi vui nên có bắt nó phải mặc khó chịu hơn cũng đc.

Nhưng có gì đó là lạ .Hắn cứ im lặng mãi trên suốt đường đi.

Nó đã nghĩ hắn phải chọc đến khi nó khóc mới thôi,vậy mà lại ra thế này.Đường phố đông nghẹt,rất ồn ào nhưng Nhi lại thấy mình thật cô độc.Nó cũng không hiểu nổi tại sao cứ băn khoăn mãi về chuyện hắn giận.Nó có làm gì sai đâu!

***

Parallel trắng toát,tinh khôi,bao phủ 1 khoảng sân be bé,cỏ mọc xanh rì.Hắn dắt xe vào,vẫn thái độ xa cách,lạnh lùng.Nhi líu ríu theo sau.Anh Thanh vẫn chưa đến.Hai đứa dưới bức ảnh Miss Teen đang cười bên hũ yogurt thật to.Khác với mọi hôm,lúc nào cũng giành chỗ ngồi cạnh Nhi,hắn tìm 1 chỗ ngồi đối diện.Lần đầu tiên,Nhi cảm thấy tụi nó chẳng có gì để phải nói với nhau.Xa cách kinh khủng.

Rồi hắn thôi khuấy ly nước,hỏi Nhi với vẻ mặt nghiêm túc:

-Nhi thích anh Thanh nhiều vậy sao?

-Uh...Điều đó ông cũng biết mà.

-Thcíh đến đánh mất cả bản thân mình hay sao?

-Tui không đánh mất bản thân,chỉ là...tui...tui...-Nó chợt thấy sợ hãi và bối rối vô cùng.

-Kể cả khi điều đó làm cho Nhi khó chịu?Đôi mắt hắn ánh lên vẻ thất vọng.

-Tui...tui vui mà!Nó tức tối gắt.-Ông chả hiểu gì cả!

Nhưng trước khi hắn kịp nói thêm thì cửa quán bật mở.Nhi chỉ kịp thoáng thấy ánh mắt của hắn tối lại trước khi hướng về phía anh Thanh.

Anh bước vào,vẫn nụ cười rạng rỡ hệt như chàng hoàng tử thường xuất hiện trong giấc mơ của nó.Nhưng Nhi ngỡ ngàng.Bàn tay anh đang nắm chặt bàn tay cô gái rất xinh mặc chiếc váy màu tím nhạt,hệt như màu bộ váy nó đang mặc-Chị Vân.

-Chị Vân!Nó kêu lên,cổ họng tắc nghẹn vì bất ngờ khi chị nhào tới ôm nó.

-Nhớ em quá,nhóc!Ôi!Em thành thiếu nữ rồi này.

-Hôm nay,Vân về nước và muốn tụi em bất ngờ.

Mắt anh ánh lên niềm vui không giấu diếm.Nhi chỉ biết gượng cười,không nói được gì nữa.Cảm giác chơi vơi xâm chiếm từng tế bào cơ thể khiến suốt buổi nói chuyện,nó cứ như người mộng du.Ra "chuyện quan trọng" và "dịp đặc biệt" mà anh muốn nói với nó là đây sao?Suốt ba năm nay,anh vẫn chưa quên được chị Vân?Tất cả cố gắng của nó đều vô nghĩa.Nhi thấy tay mình run run.Nó tìm kiếm hắn,nó cần ai đó để dựa vào nhưng hắn ở xa quá.

Chị Vân cười thật hiền,đẹp như ánh ban mai lan nhẹ trên cành tường vi nở sớm.Chị đâu biết chị làm nó đau đến nhường nào.Bên chị,nó chỉ như con vịt bé nhỏ,luôn cố gắng đuổi theo thiên nga trắng một cách tuyệt vọng.

-Anh thanh kể ngày nào em cũng sang tập đàn.Có thể tặng chị một bài không?-Chị nhìn nó trìu mến.

Nhi giật mình.Nó quay sang anh Thanh.Mong nhìn thấy cái lắc đầu không đồng tình của anh.Nhưng câu trả lời của anh càng làm nó chới với:

-When the love fall,được ko em?

Nhưng đó là bản nhạc kỷ niệm của chúng ta mà.Nhi muốn hét lớn với anh mà không thể.Nó thấy khóe mắt mình cay cay,bàn chân bước tới cây dương cầm liêu xiêu như muốn ngã.Tại sao thế?Sao lại tàn nhẫn với em như vậy?Nhi muốn bỏ chạy rời khỏi nơi này,càng nhanh càng tốt,bởi buồng phổi nó như đang quặn thắt lại,đau nhói.

Nó lần tới bên bàn phím.Vẫn 2 màu đen trắng,như những khoảng lặng cũ kỹ của anh Thanh mà nó luôn cất trong lòng như báu vật.

Nhưng nó chưa kịp chạm đến hộp đàn thì đã bị bàn tay khác kéo giật lại.Là hắn!Không nhìn nó,hắn quay sang anh Thanh:

Chết thật!Giờ mới nhớ,tụi em có hẹn với hội chữ thập đỏ của trường.Hai anh chị cứ vui vẻ nha,tụi em xin phép đi trước.Mừng chị đã về nhà!

Trước sự ngỡ ngàng của tất cả,hắn kéo nó...chạy trốn.Ra đến sân,nó mới vùng ra:

-Ông làm gì thế?Ông có biết làm như vậy anh Thanh sẽ...

-Im đi!-Hắn gắt.-Sao đến lúc này mà Nhi chưa hiểu ra hả?Sao đến lúc này mà vẫn cứ phải quan tâm đến anh Thanh?

-Mặc kệ tui!

Nó khóc.Khóc thật.Lần đầu tiên trong đời,nó khóc trước mặt hắn.Giọng hắn nhỏ nhẹ,xa xăm:

-Lên xe đi.

...

Và hắn chạy xe,thật nhanh.như muốn kéo 2 đứa ra khỏi sự ồn ào của thành phố và nỗi đau của những tình cảm đầu đời.Khi xe dừng lại thì Nhi biết mình đã ra đến một vùng ngoại ô xa lạ nào đó,với những vạt cỏ xanh rì phủ ngập hai bên quốc lộ.

Hắn cho xe chạy xuống bãi cỏ.Rồi nhẹ nhàng nắm lấy tay nó:

-Nào,công chúa mít ướt!

Nó thấy mặt mình nóng bừng,chỉ biết đi theo bàn tay và nụ cười đáng ghét của hắn đến bên một bức tường gạch đổ bám đầy rêu.Hắn đỡ nó ngồi bên bờ gạch cao nhất,rồi tựa người vào bên cạnh.

Gió lùa qua mái tóc rối và bàn chân trần của hai đứa,mang theo hương cỏ trộn với đất ẩm ngai ngai.Xa xa,hoa cỏ lau mọc cao đến ngút cả tầm mắt,cái sắc trắng mờ ảo như rung rinh theo một nhạc khúc đẹp đẽ,êm ái.Nó lặng người đi trước vẻ đẹp hoang dại của cánh đồng mênh mông phủ đầy thứ ánh sáng đỏ sẫm của 1 ngày sắp tàn.Nơi này lạ quá,xa quá,như thể tồn tại độc lập với thế giới mà Nhi đang sống,thế giới có anh Thanh,chị Vân.Nước mắt nó lại trào ra,nhưng vì 1 thứ xúc động không tên nào đó,không pahỉ nỗi buồn.

-Tui muốn dẫn Nhi tới đây lâu lắm rồi.Nhưng...Tiếng hắn thoảng qua như gió.

Nó im lặng.

-Sao Nhi lại thích anh Thanh nhiều thế?-Lần này,hắn quay lại,đối diện với nó,ánh mắt thẳng thắn,nồng nàn xoáy thẳng khiến nó hiểu mình không thể trốn tránh.

Khi nói những lời này,nó thấy cổ họng nghẹn đắng.Giấc mơ thiên nga vẫn còn đó,nhưng chỉ còn là những mảnh vụn không hình thù của một tấm gương vỡ nát.Hắn đứng lặng hồi lâu,rồi cúi xuống ngắt một bông bồ công anh,đưa lên miệng thổi.Những cánh hoa li ti theo gió bay đi xa thật xa.

-Đẹp quá!Nó thốt lên-Như thể chúng đang tan ra trong nắng...

Hắn cười.

-Nhi cũng cảm thấy được đúng không?Cái cảm giác khi tôi nhìn thấy nụ cười của Nhi cũng giống hệt như vậy...

Nó ngỡ ngàng quay qua nhìn hắn.Thấy mặt mình đang đỏ lên.Rõ ràng nó cảm thấy hạnh phúc.

Hắn đu người lên bờ tường,ngồi cạnh nó.

-Ai bảo Nhi là vịt nhỉ?Nhi là công chúa vịt,phải tìm đúng hoàng tử mới trở thành công chúa thật sự được.

Nó đấm thùm thụp vào lưng hắn,cười vang.Cái gì mà công chúa vịt chứ!Chẳng phải lại đang trêu chọc nó nữa hay sao?!

-Nhưng anh Thanh nói,con gái,tất cả đều là hoa.Nhi lại chống cằm,nhìn xa xăm.-Tui thấy mình chỉ như cỏ,chẳng bao giờ sáng được với đóa hoa tường vi đẹp đẽ như chị Vân...

-Ai bảo thế hả?Hắn cốc nhẹ lên đầu nó.Nhi vẫn là hoa hoa chứ,nhưng bông hoa có màu của cỏSmile.

-Thật hả?Mắt nó sáng rỡ.Dù không hiểu ý hắn lắm,nhưng nó vẫn vui vô cùng.

-Dù cũng phải thừa nhận Nhi xấu hơn chị Vân thật...Hắn gục gặc đầu,nhưng vừa nhìn thấy nó buồn buồn quay đi,liền lập tức thêm vào.-Nhưng nếu không vậy thì đã chẳng phải là Nhi mà tui thích rồi Smile!

Nhi thấy tim mình đập trễ mất một nhịp.Hắn nhảy xuống đất,chạy đến cầm tay nó:

-Làm bạn gái tui được không?

-Không nghe gì hết.Nó quay đi.

Hắn đứng trên gờ cao nhất của bức tường,cúi xuống nói thêm:

-Tui hét lớn lên đó nha!

Nhi vội vàng kéo giật gấu áo hắn.

-Thôi đi!Tui cần suy nghĩ thêm 1 chút...

Hắn cười,thật tươi.Vẫn nụ cười đáng ghét quen thuộc.

-Không từ chối thẳng như hồi đó nữa rồi! Lè lưỡi

Nó cúi nhìn đám cúc dại mềm và ướt dưới chân,khẽ nói:

-Chở tui về nhà đi.Mẹ chắc đang lo lắm đó...

..............
Về Đầu Trang Go down
tuananh.tuan
Con nít hôi sữa
Con nít hôi sữa



Tổng số bài gửi : 75
Points : 106
Reputation : 0
Join date : 26/05/2011
Age : 28

Bông hoa cok màu của cỏ <ko pải mềnh vk, nhưg thấy hay hay> Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Bông hoa cok màu của cỏ <ko pải mềnh vk, nhưg thấy hay hay>   Bông hoa cok màu của cỏ <ko pải mềnh vk, nhưg thấy hay hay> EmptyThu Jun 30, 2011 10:04 pm

sao ko có cái đoạn XXX nơi. MÊt mê!!! Bông hoa cok màu của cỏ <ko pải mềnh vk, nhưg thấy hay hay> 1627329899 Bông hoa cok màu của cỏ <ko pải mềnh vk, nhưg thấy hay hay> 3139086721
Về Đầu Trang Go down
 
Bông hoa cok màu của cỏ <ko pải mềnh vk, nhưg thấy hay hay>
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» mở cửa trái tim - ko pk aj vk nữa. nhưg cũg hay !!
» đi về phía mưa .... (pk là ko phù hợp vz mùa hè. nhưg cũg pót!!! )) truyện này mền kết !!!!
» Đội bóng thiếu lâm =.=! !

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Class 98 NTP Hue [2k7 - 2k11] :: Góc tâm tình :: Tâm sự-
Chuyển đến