hôm đó là lần cuối cùng t cok thể gặp tất cả.
lần đầu tiên t nắm tay tất cả
lần đầu tiên thấy nụ cười của tất cả
mặc dù sau những nụ cười kia là nước mắt chảy dài
ko chỉ là sau khj khép cánh cửa phòng lại
t nhìn bọn bây
nhìn thật kĩ
nhìn thật lâu
nhìn mãi...
nhìn ng mak t ju mến cũng như ng mak t rất gez
nhưng lại ko thể gez đk nữa
cầm tay bọn bây
vẫn cười như rất vui
vẫn cười như ngày mai vẫn có thể thấy các bạn ở lớp
vẫn...
nhưng sau đó là những tiếng khóc
những giọt nước mắt
rơi rơi
ướt đẫm cả áo
t ra trước
đứng ngoài nhìn bọn bây
chỉ cách một bức tường, một cách cửa thôi
mak t thấy đã quá xa rồi
huống j` sau nj ít khj gặp lại
thi` xa tới mo^
ko pk
ko muốn nghĩ tới
quá xa
maj là ngàycuối cùng thực sự
sau ngày mai
thứ còn lại chỉ có thể là những con chữ trên lưu bút
ko còn giọng nói
chẳng cok nụ cười
mak chỉ có.....